Chào mừng Quý vị và các bạn đã đến với trang thơ PHẠM KIM LỢI!

Thứ Bảy, 28 tháng 10, 2017

Thăm Tây Bắc ( họa ) / ( xướng ) Phương Hà



THĂM TÂY BẮC

Về thăm Tây Bắc một vùng cao
Hồn thả mênh mang ngọn thác trào
Em gái Tày Nùng xinh biết mấy
Chàng trai Sán Thổ đẹp nhường bao
Đêm trăng hò hẹn thường trèo dốc
Cha mẹ cản ngăn vẫn vượt rào
Tiếng hát lăm vông vang vách núi
Điệu khèn tha thiết vọng trời saoj

Phạm Kim Lợi

Bài xướng

NÚI RỪNG TÂY BẮC

Đồi núi điệp trùng thăm thẳm cao
Rừng xanh bát ngát, suối tuôn trào
Ầm ầm thác đổ trên sườn dốc
Hun hút đường len giữa vách bao
Gió thổi ào ào trong lối hẹp
Lá rơi lả tả tựa mưa rào
Hít căng lồng ngực: ta đang sống
Trời đất giao hòa ngây ngất sao !

Phương Hà


MỘNG ĐƯỜNG THI
( đảo vận, tam đối )

Mảnh ruộng Đường Thi rất mỡ màng
Tao nhân cuốc xới chẳng hề than
Chỉnh chu "ngụ vận" gieo hàng dọc
Chuẩn mực " thất ngôn" trỉa lối ngang
Tỷ muội nào ham thì ngó tới
Đệ huynh nếu muốn cứ mời sang 
Hãy trao nghĩa bạn muôn lời ngọc
Và trả tình thơ vạn ý vàng
Phạm Kim Lợi
Bài xưoứng
CÓ CHI MÀNG
Nhẹ bước nhân gian ánh đạo vàng
Đông về buốt lạnh bấc về sang
Thân tâm tịnh lặng nhìn oan khúc
Dạ ý an bình ngẫm trái ngang
Bỏ tháng năm hoài ôm mộng thở
Quên ngày sống mãi ủ mơ than
Thanh an cuộc thế trần ai mộng
Bãi bể nương dâu nỏ có màng.
Hương Thềm Mây - 21.10.2017

(GM.Nguyễn Đình Diệm)

Thứ Tư, 25 tháng 10, 2017

Thằng Dân ( họa ) / (xướng ) Cao Bồi Gìa



THẰNG DÂN
Một ăn cơm dẻo thích muôn vàn
Hai lúc luận bàn nói đúng tâm
Ba tránh bê tha hay nói tục
Bốn siêng học hỏi chẳng chơi phàm
Năm buồn vợ yếu  nhiều công đến
Sáu tủi con ngoan thiếu việc làm
Bảy bởi tài hèn không cắc bạc
Tám vì ta trọn kiếp thằng dân
Phạm Kim Lợi

Bài xướng

BẤM DẠ…

Một: Yêu nước Việt đẹp vô vàn
Hai: Ghét quân Tàu lắm dã tâm
Ba: Mến nhà nông chăm cuốc xới 
Bốn Căm quan lại giỏi ăn phàm
Năm: Thương phu rác đêm còn bận
Sáu: Giận hàng ăn độc vẫn làm
Bảy: Phục bao người tâm ái quốc
Tám: Thù những đứa hại lương dân.
CAO BỒI GIÀ

23-10-2017

Thứ Ba, 24 tháng 10, 2017

Mưa Huế ( họa ) / ( xướng ) Minh Thúy


MƯA HUẾ

Mưa lũ quê nhà sợ quá . ÔI !
Mưa như trút nước ngập liên hồi
Mưa từ Đập Đá nhòe đôi mắt
Mưa đến Trường Tiền tái cặp môi
Mưa giục đàn chim về vách núi
Mưa vây bọn trẻ trú ven đồi
Mưa cho hả giận người năm ấy
Mưa rửa hận đời Huế của tôi

Phạm Kim Lợi

Bài xướng


Mưa ở bên này lạnh buốt ôi
Mua dâng nỗi nhớ,dạ bồi hồi
Mưa rơi ngõ vắng khô tim óc
Mưa ngập đường hoang ướt mắt môi
Mưa kéo hồn thơ qua Đại Nội
Mưa đem thi phú đến nương đồi
Mưa xưa người ấy quay lưng bước
Mưa ngẩn ngơ đời lẻ bóng tôi


Thứ Hai, 23 tháng 10, 2017

Thang Đời Bao Bậc ( họa ) / ( xướng ) Như Thị


THANG ĐỜI BAO BẬC
Khắc cốt ghi lòng ta biết ta
Hiểu trăng mấy tuổi bảo trăng già
Còn cười khúc khích chiều hôm trước
Lại cáu om sòm sáng bữa qua
Đốt đuốc soi người ngông thế vậy
Cầm đèn chiếu nguyệt ngố như là . .
Thang đời hỏi được chừng bao bậc ?
Hãy thả hồn thơ với hải hà

Phạm Kim Lợi

Bài xướng


TÂM NGUYỆN
Nguyện đừng thọc bút chuyện người ta
Mà để tình thương dưỡng tuổi già
Đau đớn đã đành bên khói lửa
Thanh nhàn chưa biết giữa can qua
Mặc đường giành giựt…nên nhìn rứa,
Kệ ngõ đua tranh …cũng thấy là…
Thanh thản khều trăng về với hạc
Tìm sông nhặt nhạnh sợi yên hà


Như Thị

Thỏa Mộng Say ( xướng ) / ( họa ) Các Thi Hữu



THỎA MỘNG SAY

Thu mới chớm tàn ít đổi thay
Mà thơ phảng phất có sương vày
Thương về cố quận sầu cây bút
Nhớ đến quê nhà tủi xứ Gay
Mảnh đất làng xưa đà mấy thưở . .
Thi  đàn bạn vắng đã bao ngày
Mời nhau bát nước chè xanh chát
Góp trí xây đời thỏa mộng say.

Phạm Kim Lợi

Bài họa:

NHỚ THAY

Mới vắng đôi bài đã nhớ thay
Rồi qua dần hết dịp ngâu vày.
Vào meo vội vã tìm huynh Phạm
Mở máy lần mò đến web Gay.
Trời đất Nghệ An vương bão lũ
Hồn thơ Phú Thọ dõi đêm ngày.
Hôm nay lại viết vài câu họa
Chờ chút men trà ngây ngất say .

Trần Như Tùng

VẪN CỨ SAY

Mấy chục năm rồi lòng chẳng thay
Vấn vương, vương vấn nhớ nhung vày
Quê hương nghĩa nặng làng Thanh Lãng
Đất khách tình sâu xứ đất Gay
Gia chủ nuôi ăn đà mấy tháng
Bẹn bè cùng học bấy nhiêu ngày
Biết bao hoài niệm còn ghi tạc
Xa ngái vùng Gay vẫn cứ say.


Phan Đình Đệ

ĐAM MÊ CHÈ CHÁT

Đam mê nước chát có gì thay
Ấm sạch, chè tươi cứ thế vày
Vị ngọt đậm đà ơn đất Nghệ
Hương thơm ngào ngạt nhớ vùng Gay
Vần thơ ca tụng vang năm tháng
Điệu ví mời nhau nở mỗi ngày
Quê bạn bao đời nhiều nét đẹp
Thích vê xứ ấy cũng vì say.

Nguyễn Văn Luyến

LẠI SAY

Trông về chiếu họa chạnh buồn thay
Đã mấy mùa qua ngỡ cỏ vày
Bởi nghĩa đà trao từ buổi ấy
Nên người vẫn nhắc đến trang Gay
Cùng đưa bút ngọc ngời bao ý
Để nối vần thơ ấm những ngày
Rộn rã gần xa lòng mãi ước
Thi đàn xướng họa lại càng say.

Nguyễn Gia Khanh


GIỮ NIỀM SAY

Trang thơ quê mẹ thật buồn thay
Vắng bóng thi nhân khiến giấy vày
Ngày ấy rộn ràng cùng xứ Lĩnh
Bây giờ man mác với miền Gay
Bâng khuâng xưa đã vui bao tháng
Mộng ước mai nay thắm những ngày
Cao Lĩnh thâm tình nơi cắt rốn
Yêu Người hãy giữ mãi niềm say.

Nguyễn Văn Lan


Thứ Năm, 12 tháng 10, 2017

Nhớ Bạn ( xướng ) /( họa ) Các Thi Hữu





   NHỚ BẠN

Trời vừa hửng nắng vẫn nhiều mây
Nhớ bạn tâm giao. nhớ những ngày
Câu phú đổi trao nơi cố quẫn
Bài thơ xướng hoạ xứ trời tây
Thầm thì bến mộng nghiên chờ bút
Nháo nhác tầng không nhạn lạc bầy
Kẻ sĩ còn vương màu mực viết
Bao người . . tưởng đã ngấm men say ?!!
Phạm Kim Lợi

Các Bài họa

MÂY


Tôi thường ngơ ngẩn dõi vầng mây
Biến đổi không ngưng suốt tháng ngày
Sáng nhuộm nắng hồng soi bãi biển
Chiều in ráng đỏ phủ thềm tây

Nhấp nhô cừu trắng thân chen nhóm
Sừng sững thành lam khói tụ bầy
Phơ phất áo trăng vàng lộng lẫy
Đêm rằm ngây ngất mộng hồn say
Sông Thu

BẠN Ở NƠI ĐÂU
Ngày nao cùng vịnh cảnh trời mây
Sáng cạnh chiều bên thuận mỗi ngày.
Người muốn kinh qua miền ước nguyện
Tâm cần chu đáo chuyện riêng tây,
Ta thường ngâm ngợi thơ mong bạn
Đêm thoảng bâng khuâng ngựa nhớ bầy.
Bậu ở nơi nào giờ có mạnh
Làng chờ đón lại bút vui say .
Trần Như Tùng 

CHIỀU ĐÔNG NHỚ
Chiều đông xám xịt ngập trời mây
Gió buốt xôn xao lạnh cả ngày
Bến mộng mơ màng sầu viễn phố
Thuyền mong thổn thức ngóng niềm tây
Ngoài hiên lá rụng thơ chờ bút
Đầu ngõ mưa bay ý đợi bầy
Dưới mái nhà tranh nồng nghĩa nhớ
Đêm dài cạn chén ngấm lòng say
Hương Thềm Mây, 11.10.2017
(GM,Nguyễn Đình Diệm)

VỌNG BUỒN…

Ngoài trời giông bão, ủ ê mây
Buồn bã tâm tư nhớ tháng ngày
Vào hạ nghe ve niềm khắc khoải
Tàn đông gửi gió chuyện riêng tây
Đêm tàn cám cảnh trăng lu bóng
Nắng tắt thương thân vạc lẻ bầy
Viễn xứ xa xôi nghìn cách trở
Tri âm đâu đó hỏi còn say?
CAO BỒI GIÀ
12-10-2017

MÙA LỤT

Ngửa mặt nom trời,đụng tới mây
Đen thui thủi suốt cả đêm ngày
Bờ sông nước ngập lên triền núi
Ngõ xóm đê tràn úng mé tây
Não tựa gà con nhìn ngóng mẹ
Buồn như nghé ọ gọi trông bầy
Khuây đời mượn chữ qua mòn sống
Giá có men nồng,được chết say

Lý Đức Quỳnh 

Xa nhau
Từ buổi chia tay mãi nhớ ngày
Trời thu ảm đạm phủ nhiều mây
Hôm nay đã tách không chung bọn
Mai mốt sao gom hết cả bầy?
 Tim nát người đi dầy nỗi nhớ
Hồn tan kẻ ở nặng niềm tây
Rồi ra mỗi ngả đời trăm hướng

Hội ngộ khi nào ,cạn chén say ?

Sent from my iPad E.
Thanh Hoà 


TÌNH SAY!

Ta buồn thổ lộ với vầng mây
Có thấu tim yêu bận suốt ngày?
Do bởi hồn si tràn nỗi nhớ
Cũng vì môi mọng bủa niềm tây
Trông người tri kỷ về ru giấc           
Mơ cánh chim uyên đến họp bầy
Ôm mối tương tư lòng hụt hẫng
Nghiêng bầu rượu đắng vỗ tình say!
Như Thu


TÌNH BẠN



Trăng vàng lấp lánh vướng làn mây!

Tình bạn cách xa những tháng ngày

Một cuộc phiêu linh từ chốn ấy

Muôn chiều vương vấn đến miền tây

Giữa trời thánh thót chim kêu bạn

Trong dạ bâng khuâng tiếng gọi bầy 
Ngước mặt nhìn trời - sương gió lạnh
Mong bù nắng ấm - thỏa mê say!
Trương Văn Luỷ
 Nắng Vườn Thơ 
Lắng đọng tâm hồn gởi gió mây 
Nghĩ suy người bạn vắng lâu ngày 
Nơi đây sương khói mờ quê Mẹ 
Phải đó trăng sao nhạt cảnh tây ?
Bướm lượn cùng hoa chung nhập đám 
Chim bay về tổ hợp gom bầy 
Vườn thơ cây lá vàng phai mộng 
Chờ đón người về bút hoạ say 
              Minh Thuý 
          Tháng 10_2017



LẠI THỎA SAY

Gió vẫn âm thầm nỗi nhớ mây
Dù mưa nắng chửa tạnh bao ngày…
Cho hồn mộng mãi tràn cơn bấc
Để bóng chiều càng dạt cõi tây
Đã chẳng hề toan đường rẽ lối
Thì đâu dám nghĩ cảnh tan bầy
Mai rày bão tố thôi vần vũ
Giấc nguyệt phong rồi lại thỏa say!

Nguyễn Gia Khanh



TRỜI VÀ MÂY

Trời đẹp nhờ thêm những áng mây
Tạo ra khác biệt giữa bao ngày
Khi xanh thẳm thẳm như làn nước
Lúc xám âm u tựa quạ bầy
Cừu trắng nhấp nhô trên đỉnh núi
Ngựa hồng sải bước ở phương tây
Mây tô sắc vẻ cho trời ấy
Dễ khiến lòng người ngây ngất say.
Phương Hà




CHIỀU THU

Ráng đỏ thu chiều nhuộm núi tây
Nồng cơn gió lạnh ủ bao ngày
Soi hồng đến tận từng hoa cỏ
Giát bạc lên từng mỗi đám mây
Mực thắm tình thơ sang mở hội
Tầng cao cánh nhạn ruổi theo bầy
Sân đình rộn rã vui già, trẻ
Khúc nhạc quê nhà hát thật say

Phạm Duy Lương


VUI MỪNG

Từ hôm vắng bóng,cứ nhìn mây
Hỏi bạn làm chi bận rộn ngày ?
Cứ mỗi chiều vàng hâm nỗi nhớ
Rồi từng giọt bấc ủ niềm tây
May về ngơ ngác hươu  chờ bạn
Thu lại đơn côi nhạn lạc bầy
Chim nhớ rừng xanh,về tổ ấm
Thông ngàn đón gió thỏa mơ say !

Thanh Hoà 


CHIỀU DƯỚI NÚI
(Nđt)
Khung trời rực rỡ thắm màu mây
Đã cạn thời gian của một ngày
Tựa mảnh than hồng sau dãy núi
Như dòng máu đỏ dọc bờ tây
Triền cao lũ sói vài ba cặp
Trũng thấp đàn nai đủ một bầy
Cảnh suối trăng tà chao vỡ vụn
Ta cùng chén rượu thẫn thờ say ./.

LCT 14102017

GỬI BẠN THƠ

Thôi đừng để gió phải hờn mây
Cho nắng xôn xao đợi mỗi ngày
Mực đọng im lìm bên án sách
Trăng tàn ủ rủ giữa lầu tây
Vườn thơ thi hữu còn chung lối
Cánh én mùa xuân chẳng rã bầy
Bạn hỡi ! hãy nhìn muôn lá đổ
Dừng chân nhè nhẹ...ngẩn ngơ say !
Thy Lệ Trang


TÌNH BẠN THƠ

Chiều tàn buồn bã vẽ lên mây
Nắng hấp hối đi tiễn biệt ngày
Thấy cảnh hắt hiu thêm não nuột
Tin người vắng lặng động riêng tây
Bên triền hữu hạn chờ lên tiếng
Giữa mé vô biên ước gọi bầy
Xin nguyện dưỡng nuôi nguồn bản thiện
Ngồi khều trăng gió thỏa tình say

Như Thị


NHỚ BẠN

Tiết dịu ngày đông một ít mây
Trầm ngâm chạnh nhớ thuở xưa ngày
Tuổi thơ lăn lóc vào binh lửa
Chiến cuộc tan rồi đượm nỗi tây
Chén rượu cơ hàn tay nắm mộng
Chiều thương ám ảnh cảnh xa bầy
Vần thơ khí phách buồn ngâm lại
Gửi bạn phương trời nhắc cuộc say.

Mai Thắng - 171019

18*
CÒN MỘNG NGÁT SAY ?

Lặng lẽ bên chiều giữa áng mây
Mỏi chưa cánh nhạn sải đêm ngày ?
Người đi chớm lạnh ôm phòng chiếc
Thơ lảng se buồn vọng gác tây
Bài họa lười trau mong gặp bạn !
Đường tơ ngại chuốt ước vui bầy !
Về khuya giấc điệp đưa hồn tới
Đẫm ánh trăng tà mộng ngát say ?

Phan Tự Trí

19*
LÍNH GIÀ

Lính già tựa cửa ngắm ngàn mây
Trận mạc xa rồi đã lắm ngày
Bạn hữu đắm chìm nơi biển lạ
Bà con ly tán chốn trời tây
Tháng ngày lơ láo, ai cùng cảnh
Khoảnh khắc cô đơn, kẻ vắng bầy
Cái thuở nào kia, đầy sóng gió
Sao mà hương vị mãi còn say.

Thanh Trương