Chào mừng Quý vị và các bạn đã đến với trang thơ PHẠM KIM LỢI!

Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2018

Hoa Trinh Nữ

HOA TRINH NỮ

Tóc xõa bờ vai vẻ thẹn thùng
Xưa từng trải nghiệm chốn Hoàng cung
Như loài cỏ dại thường e ấp
Giống cảnh chồi non vẫn ngại ngùng
Chẳng bõ hương nồng thân ngại gió
Không màng mũ đỏ áo choàng nhung
Cành gai sắc nhọn loài trinh nữ
Rất trẻ là em mãi lạnh lùng

Phạm Kim Lợi

Thứ Tư, 18 tháng 4, 2018

Bên Mộ Đạm Tiên (họa ) / (xướng ) Phương Hà

BÊN MỘ ĐẠM TIÊN

Vắng lạnh nơi này ấy mộ Tiên
Con người tuyệt sắc lại vô duyên
Giai nhân lạc bước đành sầu tủi
Mỹ nữ nhầm đường phải lũy phiền
Số phận hay chăng ôm uẩn khúc
Duyên tình há lại bị thôi miên
Nén hương viếng kẻ đời sa bước
Tội nghiệp cho nàng liễu có thiêng . . !

 Phạm Kim Lợi
Bài xướng
VIẾNG MỘ ĐẠM TIÊN

Ta viếng người đây, ơi Đạm Tiên !
Tháng ngày mãi đợi, hẳn cơ duyên
Một trang tuyệt sắc đời cay đắng
Một kiếp đau thương phận não phiền
Ngựa xuống xe lên, vui thoảng chốc
Gió vùi mưa dập, lạnh triền miên
Tiền Đường chẳng đón Kiều năm ấy
Nay nén hương này xin cảm thiêng.

Phương Hà

Thứ Ba, 17 tháng 4, 2018





VÃN CẢNH CHÙA

Vãn cảnh chùa xa lúc nắng tàn
Con chim sáo nhỏ mới vờn sang
Bên triền núi thẳm bầy chim hót
Dưới bãi hương nồng tiếng mõ lan
Nhịp phách đưa mình về cõi tịnh
Lời kinh hướng bạn đến lòng an
Thiền môn mãi đợi người tâm sáng
Đã đến đây rồi khỏi phải bàn
Phạm Kim Lợi
Bài xướng
DẠO CẢNH NIẾT BÀN

Dạo cảnh thong dong nắng xế tàn
Vui cùng sông nước bóng chiều sang
Chùa xa vách đá mây tan tụ
Núi lặng ven rừng gió chuyển lan
Thiện pháp dìu thân về bến lạc
Lòng lành dẫn ý đến bờ an
Non thiền tận hưởng vô tâm ý
Tuổi lão ngao du cảnh Niết Bàn
Hương Thềm Mây
       GM Nguyễn Đình Diệm

Thứ Hai, 16 tháng 4, 2018

Rét Nàng Bân ( xướng ) / ( họa ) Các Thi Hữu

RÉT NÀNG BÂN

Hồi xưa . . mẹ kể rét nàng Bân
Mãn cảnh trời cao xuống hạ trần
Đổi dạng hình nguyên thành thiếu nữ
Thay lòng thiếp dở chuộng thường dân
Đông về lạnh lẽo nàng đan áo
Ruột nẫu nồng khô gió trở lần
Vộ vã tâu trình trên ngỏ ý
Cho chàng mặc thử giữa mùa xuân
Phạm Kim Lợi

Các bài họa

RÉT THÁNG BA


Mẹ à ! hãy kể chuyện dì Bân
Cái rét hay hay ở cõi trần.
Áo gió một manh tô cảnh trí
Sắc màu đủ kiểu dạo thôn dân.
Tình yêu son sắt tươi ngàn ý
Tính nết bao dung quý vạn lần.
Đáng để người đời lưu luyến mãi
Tháng này may tái khép thời xuân .
Trần Như Tùng

 CHUYỆN XƯA MẸ KỂ..

Mẹ kể rằng xưa...thiếu phụ Bân.
Cùng chồng tần tảo bước dường trần
Nhà nghèo bấc chuyển không đồ ấm.
Sợi vải dần gom khắp xóm dân.
Từng chút đan dần thành chiếc áo
Khi xong đông hết lạnh tan lần.
Trời khen người vợ hiền thương khó.
Cho Rét thêm ngày giữa tiết xuân.

      Trúc Lệ  Trần Lệ Khánh.

            17-4-2018.

TRỜI THƯƠNG

Tháng ba gió thổi rét tăng phần
Cái lạnh nhân duyên giữa cõi trần
Tâm thiện thương chồng hồn dạ thiết
Lòng lành quý bạn ý tình chân
Đôi đàng son sắt khơi hương ấm
Vạn nẻo nồng nàn nhóm sắc xuân
Nghĩa nặng nghe hè thêm bối rối
Trời thương bồi rét tặng nường Bân
Hương Thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm
17.4.2018

"NÀNG BÂN"* TRONG TRÍ TÔI...

Kéo rét dài thêm ̣để giúp Bân
Thương con... Trời bắt tội dương trần
Nhà đơn, gió buốt ...đau thân lão...
Vườn úa, mưa buồn ...khổ kiếp dân !
Thiếu phụ chong đèn may mấy buổi
Nam nhi có dịp nhậu đôi lần
Tháng tư cái lạnh càng tê tái
Đông mãi, đông hoài ...chẳng thấy xuân !

Thy Lệ Trang

THƯƠNG NÀNG BÂN

Cảm động vô vàn chuyện của Bân
Gian nan vất vả chốn hồng trần
Chăm lo đời sống quên thân phận
Vun vén gia đình gác thứ dân
Chậm chạp đường kim đan mấy mũi
Vụng về mối chỉ kết bao lần 
Ngọc Hoàng thương trẻ nên đà giúp
Thả rét tưng bừng lạnh lẽo xuân. 
Như Thu

RÉT THÁNG BA

Chuyện kể tháng ba có rét Bân
Nàng tiên vãn cảnh chốn dương trần
Vì thương cõi thế làm nhi nữ
Bởi cảm nhân tình hóa tiện dân
Áo sẻ cơ hàn,êm mấy bận
Lòng xua giá buốt,ấm bao lần
Thân hòa khổ lụy ta bà sống
Để ủi an đời lạnh cuối xuân

        Lý Đức Quỳnh 

Chuyện Nàng Bân 

Mẹ kể xưa rằng chuyện chị Bân 
Nàng tiên đày xuống cỏi dương trần 
Lao đao nghèo khổ chia cùng bạn 
Lận đận cơ hàn sẻ với dân 
Cố sức đường len nhanh mỗi lúc 
Ra công mủi sợi chóng nhiều lần 
Vụng về áo chẳng xong mùa lạnh 
Trời cảm tăng ngày lạnh tiết xuân 
                  Minh Thuý 

             Tháng tư _ 2018


XUÂN BUỒN

Run rẩy một mình giữa rét Bân
Cô đơn chiếc bóng cuối đường trần
Đêm về quạnh quẽ đời sương phụ
Ngày đến âm thầm cảnh thảo dân
Dạ tủi, dung nhan không điểm chuốt
Lòng đau, y phục cũng chần lần
Thương người, hoa cỏ dường phai úa
Trời đất u hoài trong tiết xuân.
Phương Hà
( Tháng 4. 2018 )

Rét nàng Bân

Vài ngày rét đậm lúc còn Xuân
Thời tiết đổi thay của cõi trần
Áo ấm mặc thêm đà mấy lớp
Chăn nồng đấp vội đã bao lần
Người giàu đâu biết cơn mưa gió
Kẻ khó càng thương kiếp thứ dân
Van ái đất Trời qua giá buốt
Chỉ vì thịnh nộ của nàng Bân


songquang

4/18/18


Trời thương con
Gái của Ngọc hoàng,mỹ nữ Bân
Xin cho dạo bước cõi dương trần
Giáng làm con cái nơi bình dị
Xuống kết phu thể chốn thứ dân
Vốn tật vụng về đan mấy chập
Bẩm sinh ngớ ngẩn tháo nhiều lần
Áo chồng đông hết chưa hoàn tất
Thương xót trời cho rét giữa Xuân

Thanh Hoà.




Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2018

Quê Hương ( xướng ) / ( họa ) Các Thi Hữu


 QUÊ HƯƠNG
Quê mình mãi ngọt giọng ầu ơ . .
Tiếng  mẹ ru con vọng đến giờ
Hạt gạo nuôi ta từ lúc nhỏ
Dòng sông tắm chị thưở còn thơ
Nhiều năm địch họa bom cài cữa
Lắm bận thiên tai nước ngập bờ
Mảnh đất con người hòa nhịp thở
Như tằm nhả kén kết thành tơ
Phạm Kim Lợi



Các bài họa

ĐIỆU RU BUỒN 

Điệu buồn theo gió vọng à...ơ...
Từ thuở xa xưa đến tận giờ
Cha giữ quê hương đi chiến trận
Mẹ lo nhà cửa dưỡng con thơ
Nỗi sầu xa cách tròn năm tháng
Tâm sự cô đơn chẳng bến bờ
Đất nước bao năm chìm lửa đạn
Vợ chồng ly tán gãy đường tơ.

Sông Thu

QUÊ MẸ
Văng vẳng thanh bình điệu í ... ơ
Tiếng ru còn lắng tận bây giờ
Trong mơ ông Bụt mang hốn ấu                         
Giữa bãi cánh diều chở tuổi thơ
Bến nước chiều buông chèo mấy nhịp 
Dòng sông sáng tỏa nắng đôi bờ
Còn vương nỗi nhớ về quê mẹ
Trăng rọi ánh vàng gỡ mối tơ.
                Phan Tự Trí

QUÊ TÔI 
-/-
Quê tôi, đất mẹ gọi ù ơ
Dai dẳng nỗi đau mãi đến giờ 
Khói lửa một thời, xa vợ dại 
Lao tù bao thuở, đoạn con thơ 
Nước non quằn quại, đâu tìm lối 
Xứ lạ bơ vơ, chẳng biết bờ
Tuổi hạc ngậm ngùi buồn thế sự
Cả trời mạng nhện rối đương tơ
    .     Người Nay
DUYÊN TƠ 

Trưa nầy nghe lại khúc à ơ...
Hồn cứ lâng lâng suốt cả giờ!
Nhớ mãi ngày xưa thời khó nhọc 
Yêu hoài tuổi dại nét ngây thơ
Sóng vừa ru giấc rơi vào mộng
Thuyền đã đưa em đến tận bờ
Nhà gái trầm trồ khen sính lễ
Giao hòa giai ngẫu thắm duyên tơ.
Thanh Hòa

Lời ru của Mẹ



Lời ru của Mẹ tiếng à....ơ
Nằm võng ,theo ta tận đến giờ!
Kẽo kẹt,đong đưa như dệt cữi
Nhịp nhàng ,lút lắt tựa thoi tơ
Công Cha ,núi Thái không bì kịp
Nghĩa Mẹ ,Đại Dương chẳng bến bờ
Giấc ngủ đưa hồn về kỷ niệm
Lòng rung kết nhạc với men thơ

songquang
4/6/18



ƯỚC VỌNG
“Thbtt”
Tơ lòng Mẹ hát mãi à ơi..
Ơi ! Đóa hoa yêu trổ tận giờ
Giờ đã nồng nàn vui ánh nguyệt
Nguyệt còn rạng rỡ thắm dòng thơ
Thơ tình nẩy nở sau thời chiến ?
Chiến cuộc cuồng quay trước bến bờ..!
Bờ cõi thanh bình bao ước vọng
Vọng mùa xuân tới thỏa đường tơ.

Đức Hạnh – 07 04 2018

LỜI RU THUỞ BÉ

Đêm dài kết chuỗi giọt à...ơ
Ngọt thấm hồn con quyện mãi giờ
Kẽo kẹt vòm nôi làn điệu lý
Rì rào nhịp sóng khúc tình thơ
Bao dung nghĩa Mẹ thơm dòng sữa
Quảng đại lòng Cha rộng bến bờ
Vượt lũ điêu tàn lương thiện sống
Âm thầm rút ruột dệt mành tơ
Lý Đức Quỳnh

LÀNG TÔI ĐÓ
Chiều chiều nuôi lúa tiếng hò ơ
Hạt muối củ khoai vững tới giờ.
Cỏ bãi theo trâu nguồn nghĩa trẻ
Đa đình trốn bạn mảnh trời thơ.
Cùng anh kiếm chữ vòng sân miếu
Bám mẹ tìm cua thục rãnh bờ.
Đầm ấm cộng đồng vui xóm mạc
Kén vàng , dâu thắm , nhạc guồng tơ .
Trần Như Tùng