Chào mừng Quý vị và các bạn đã đến với trang thơ PHẠM KIM LỢI!

Thứ Năm, 31 tháng 8, 2017

Thu Về ( xướng ) / ( họa ) Các Thi Hữu

Phạm Kim Lợi, Sống Thử, Thanh Hòa, Như Thị,  Phần Tự Trị, Lý Đức Quỳnh, Trương Ngọc Thạch, Trần Như Tùng. Hải Rừng, Minh Thúy, Bảo Trâm
          


THU VỀ
Thu về đã thoảng chút heo may
Đàn vạc trời đêm tiếng gọi bầy
Bến  cũ lau tà trên mặt nước
Đường xưa phượng nát dưới chân giày
Phải chăng mây tím lòng ngơ ngẩn
Hay bởi cúc vàng dạ ngất ngây
Nóng lạnh giao mùa thời đổi tiết
Xòe tay hứng lấy giọt mưa  bay
Phạm Kim Lợi

BÀI HỌA
TRỞ VỀ
Hiu hắt bên đường, ngọn cỏ may
Vườn xưa chim chóc tụ theo bầy
Cổng rào xiêu vẹo qua năm tháng
Lối ngõ hoang vu thiếu dấu giày
Xa cách bao năm, lòng bỡ ngỡ
Ngậm ngùi giây phút, dạ sầu ngây
Chạnh buồn ngắm lại ngôi nhà cũ
Trong cảnh hoàng hôn mưa gió bay....
Sông Thu
LỖI HẸN
Lần bước,  đường xưa choán cỏ may
Tìm đâu vô vọng  dấu in giầy
Âm vang quốc lẻ kêu chờ bạn
Tiếng dội chim di gọi nhớ bầy
Phượng hết,sen tàn khơi dạ não
Sương mù,mây tím khiến hồn ngây
Buồn chi người đó quên lời hẹn
Chỉ trách Thu phong,cuốn lá bay...
Thanh Hoà
CẢNH THU CHIỀU
Thu chiều hiu hắt bủa làn may
Chim trú bờ tre rộn rã bầy
Ghé bãi ngư ông nhung nhớ khói
Tìm quê lữ thứ lãng quên giày
Dáng xưa thôn nữ  trông khờ khạo
Nét cũ mục đồng thấy dại ngây
Tiết đổi bốn mùa thay cảnh diễn
Treo màn sương gió lạnh lùng bay
Như Thị
THU RỒI
Xơ xác triền đê đám cỏ may
Chiều buông trâu nghé lặng theo bầy
Đồng xưa cảnh ấy còn hương lúa
Lối cũ người đâu lạc dấu giày
Vằng vặc trăng buồn nao cõi mộng
Chơi vơi vạc tủi ngút đường bay
Thu rồi ngọn gió chừng se lạnh
Se cả tâm hồn tưởng đã ngây.
Phan Tự Trí
THU ĐẾN
Lá úa rung cành,lất phất may
Sầu chim lẻ tiếng gọi thương bầy
Lăn tăn biếc gợn xao làn gió
Lác đác vàng khua chạnh gót giày
Vệt khói tan dần trên chén lặng
Hương trà nhạt mãi cuối hồn ngây
Chiều đem cánh mộng mùa thu cũ
Thả giữa cô tình bảng lảng bay
Lý Đức Quỳnh
BÃO CUỐI HẠ
Bão đến, Houston chẳng chút may
Nối đuôi, chim chóc trốn từng bầy
Ào ào, gió thổi, trời tuôn nước
Vội vã, người đi, cẳng ướt giầy
Lũ lụt cuốn đi người yếu ớt
Thủy dâng nhấn xuống trẻ thơ ngây
Biển vào thành phố, nhà, xe ngập
Kẻ trước nguy nan, ngóng máy bay
Trương Ngọc Thạch-8/29/2017
THU NÀY
Dịp này họ gặp vận không may
Để sổng “vàng huy” ngượng cả bầy.
Chịu luyện chân đều theo đúng kế
Mà chơi bóng cứ chẳng nghe giày.
Thu trên đất nước chờ tin nóng
Thu tại cầu trường gặp cảnh ngây.
Rời khỏi Si Ghêm vui đám gái
Tiếng cười tiếng hát rộn sân bay .
Trần Như Tùng
THU BUỒN
Lá rụng thu về chẳng mảy may
Bơ vơ lạc bước giữa bầu bầy
Tình nay đã chết phai màu nhớ
Phố Cổ còn vương đậm dấu giày
Hà Nội tháng Mười trời bỡ ngỡ
Hồ Gươm cầu Gổ sóng im ngây
Ai đâu mộng mãi hoài hương cũ
Tuổi ấy mùa sang gió cuốn bay
Hải Rừng-30/8/2017
YÊU THU
Từng bước vui đùa với cỏ may
Bướm say hoa nhuỵ lượn chung bầy
Lá vàng nhè nhẹ rơi vai áo
Giọt nắng hắt hiu vướng gót giày
Cây cảnh pha màu hồn muốn đắm
Mây trời đổi sắc dạ như ngây
Mùa Thu dịu vợi sao yêu quá
Lơ lững thơ hoà thả gió bay
Minh Thuý - Tháng 8-2017

TÌNH THU
Đổi sắc vườn Thu gợn cỏ may
Vờn bay đàn bướm kết thành bầy
Hoa tươi vẫn nở trên cành biếc
Lá héo còn rơi ngập dấu giày
Nhắn gió lời thơ trao ý muộn
Tìm trăng câu hẹn gởi lòng ngây
Bao năm xa cách khung trời cũ
Đất khách lòng ai mưa vẫn bay

Bảo Trâm

Thứ Ba, 29 tháng 8, 2017

Thu Vàng


THU VÀNG

Thu vàng lá đổ ngập  đầy sân
Chẳng biết thời gian . . có nợ nần
Để tuổi hoa niên dù mỏi gối
Cho người lữ thứ chửa dừng chân
Vui buồn trải phận luôn thay đổi
Nóng lạnh theo mùa cứ chuyển vần 
Ngỡ bước đời hoa toan chuốc nếm
Nào hay , , bụi lấm áng phù vân 

Phạm Kim Lợi

Chủ Nhật, 27 tháng 8, 2017

Mơ Khách Đường Xa


MƠ KHÁCH ĐƯỜNG XA

Ai còn mơ  mãi " khách đường xa "
Hiềm nỗi  thân ta đã quá già
Sương khói phủ mờ vầng nhật nguyệt
Phú thơ khơi sáng mộng trăng hoa
Dẫu cho phai nhạt màu nhân ảnh
Thì vẫn nồng nàn nghĩa bạn ta
Chiều xuống nhạc thơ Hàn Mặc Tử
"Đây thôn vỹ dạ" ngỡ quê nhà

Phạm Kim Lợi


Thứ Bảy, 26 tháng 8, 2017

GIẢ SƠN


Ghềnh thác, non xanh cảnh tuyệt vời

Cầu nghiêng nghiêng bóng mặt hồ soi

Bác tiều lưng núi  neo chân nghỉ

Chú mục Trên đồng cỡi nghé chơi

Cờ thế tiên ông găng trí đấu

Suối trong sơn nữ khỏa mình bơi

Chiều rơi lặng lẽ mơ màng ngắm

Thanh thản nghe lòng những nhẹ …vơi!

CAO BỒI GIà

Bài họa

CẢNH SẮC  KIM  NHAN*


Kim Nhan cảnh đẹp núi cao vời

Cá quẫy Lam giang mặt nước soi

Chú khỉ trên cây tìm bạn giỡn

Con thuyền dưới bến ngắm trăng chơi

Rừng hoang tĩnh lặng con chim hót

Sông  vắng lao xao đám vịt bơi

Bức họa quê hương nhiều cảnh sắc

Tình ta đầy ắp chẳng hề vơi !

Phạm Kim Lợi

*Núi đá vôi Kim Nhan bên bờ sông Lam của huyện Anh sơn tỉnh Nghệ an

Thứ Tư, 23 tháng 8, 2017

HÃY CỨ VUI

Chưa từng được diện kiến dung  nhan
Đã thấy tâm thành bóng điện quang
Bút lượn đùa chơi nơi nguyệt tỏ
Mực vờn né tránh chốn  rừng hoang
Ai cười ngõ vắng câu hoan  hỉ
Rượu chuốc đêm sầu chữ thở than
Hãy cứ vui cho đời tự tại
Lo chi mấy chuyện oán cùng oan

Phạm Kim Lợi

Bài xướng

XEM MÌNH

Xem gì khi rọi thấy dung nhan
Hãy tự soi tìm để phản quang*
Gặp lúc sa cơ đừng hốt hoảng
Được thời sủng ái chớ huênh hoang
Để nghe sương cảm lời ta thán
Mà thấy gió buồn giọng oán than
Tàm quý** thì ngưng nhìn lỗi bạn
Mặc người cứ bủa chuyện hàm oan


Như Thị

Chú giải
* Hồi quang phản chiếu 
(Quay ánh sáng trở lại soi rọi chính mình)
**Xấu hổ,hổ thẹn

Thứ Ba, 22 tháng 8, 2017

VUI CÙNG BẠN HỮU

Mẹ về Tây Trúc để ưu hoài
Gạt lệ hôm nay mở bút khai
Luôn nhớ bạn thơ đêm gối trở
Hằng thương tứ vận sáng sơn mài*
Chạnh người thi sỹ khi đau bệnh
Cám  bóng Nguyệt Hiên để vắng ai
Giờ lại chung vui cùng bạn hữu
Đành thôi thấm lạnh giọt châu đày

Phạm Kim Lợi
*Ý nói mài mực để viết

Bài xướng

CẢM THU
Bởi bệnh nên xa Lãm Nguyệt hoài
Thu về trở tiết thấy hoa khai
Mong người cốt cách lưu thừa thãi
Ước bạn tâm can giữ miệt mài
Tưởng những tung hoành nơi đại hải
Ngờ đâu tàn tạ  giữa trần ai
Thẫn thờ gieo cấy vần tê tái
Vớt chữ ly tao cũng đọa đày


Lê Đăng Mành