PHẬN THẰNG HÈN
Thương thay kiếp nợ
phận thằng hèn
Bệnh tật nghèo tiền
thật quá đen
Vào viện thập thò đầu
quả bí
Đến thầy lơ láo mũi lò
rèn
Không quà , rỗng tráp
quen thành lạ
Nặng túi , dày bì lạ
hóa quen
Khuyên cháu sau này
thành bác sĩ
Tâm thương kẻ khó sáng
như đèn
Phạm Kim Lợi
Bài
họa:
KHỐN KHỔ
Khốn khổ nào tha kẻ yếu hèn
Đời sao ngập đắm giữa đêm
đen
Hay nhìn phận khó nên
hoài ghẹo
Hoặc thử lòng gan cứ mãi rèn
Bệnh tật thêm đầy tiền
lại thiếu
Ô dù chẳng có xếp không
quen
Nếu Ngô Tất Tố xưa còn
nhỉ
Chắc sẽ về đây viết “Tắt
Đèn”
Nguyễn
Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét