Nhớ ai đôi mắt lệ mi nhoà
Bóng dáng một thời miệng ngoắt
ngoa
Quê cũ chiều buông sương khói tỏa
Sông xưa bến đợi nước mây nhòa
Đất thiêng chắc gửi mùi hương hỏa
Tình mới hãy còn ấm nhạc loa
Vẫn biết nhưng mà lòng chẳng thỏa
Một mai sức cạn mộng thêm lòa.
Phạm Kim Lợi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét