ĐĂ CẠN TÌNH XUÂN
Ngụ độ thanh
Ta giờ đã cạn hết tình xuân
Rũ bớt niềm xưa khỏi nợ nần
Chẳng liệm trăng vàng rơi cuối ngõ
Không màng bướm nhỏ đậu ngoài sân
Còn chi nữa để luôn hờ hững
Đã hết rồi chăng bởi ngại ngần
Chuốc phải tang lòng do nghiệt ngã
Nên đời hụt bước mỗi bàn chân
Phạm Kim Lợi
Sang thăm bạn đọc bài thơ hay. Chúc bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc bạn nhé. Thân mến
Trả lờiXóaCảm ơn chị ghé thăm đọc thơ mấy lâu sức khỏe yếu chừ đã đỡ nhiều hẹn giaohúc lưu nhé chúc chị vv hạnh phúc
Xóa