THƠ VẪN ĐĂNG HOÀI
Nếu đã chơi nhiều hẳn mỏi chân
Cớ chi lắm nỗi . . phải phân trần
Học đòi Quan Mỗ* phi thiên mã
Bắt chước Tôn Hành* bước đẩu vân
Mấy kẻ cậy trời đều thất thểu
Bao người ngóng bạn há cằn nhằn
Xem kià mưa nắng tùy thời tiết
Thơ vẫn đăng hoài hết cả năm
Phạm Kim Lợi
*Tướng quân QUAN VÂN TRƯỜNG trong tam quốc chí
Bài xướng
DẠO CÕI TRẦN AI
Trời cho ta hẳn một đôi chân
Để rảo ,để leo khắp cõi trần
Bước thấp, bước cao đầy sóng gió
Cẳng co, cẳng duỗi lắm phân vân
Đường đời tôi trải toàn gian khó…
Phần kiếp người qua có nhọc nhằn ?
Lúc ngả,khi xiêu cười mếu … vậy
Dẫm gai ,mài đá cố … trăm năm!
CAO BỒI GIÀ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét