XUÂN MÃN
Cuộc vui đã cạn tự chiều qua
Bọn trẻ rời quê mặc bố già
Đêm vắng buông màn nghe gió thổi
Ngày tàn tựa cữa nghó sương pha
Tinh thần lắm bữa như leo núi
Sức khỏe nhiều hôm tựa mất đà
Cuộc sống thôi thì đành chịu vậy
Ngờ đâu xuân mãn lệ cay nhòa
Phạm Kim Lợi
Bài xướng
CHẠNH LÒNG
Thế là tết nhất đã trôi qua
Ta lại nhận thêm một tuổi già
Nhác thấy bề ngoài không biến đổi
Mà xem khí chất chút phôi pha
Như tuồng mệt mỏi khi lên dốc
Và tưa lo âu lúc giẩm đà
Tự nhủ vô thường đời vẫn vậy
Sao còn thỉnh thoảng mắt hoen nhòa
Sông Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét