XAO XUYẾN
Ríu rít đàn chim sẻ trú đông
Men đời bởi vậy cũng thêm nồng
Treo mành thiếp đơi chàng thay áo
Cặp bến thuyền chờ khách xuống sông
Giống ngọn gió lùa hôn luống cải
Như hơi sương tỏa vuốt cành hồng
Mây luồn cửa sổ lòng xao xuyến
Khéo khéo trời này lại đổ giông
Phạm Kim Lợi
Các bài họa
KHẨN CẦU
Giữa thu mà nhớ đã vào đông
Lạnh khiến đôi ta thêm mặn nồng
Nhớ lúc quen nhau ngoài bến vắng
Rồi khi hò hẹn tại bờ sông
Then thùa anh tỏ lời chân chất
Rúng rẩy em trao nhánh phượng hồng
Hoa đỏ dường như môi bậu đỏ
Cầu trời khấn phật chớ mưa giông
Thục Nguyên
MỘT CHÚT TÌNH CON
Cám nỗi mai vàng nở trước đông
Mong sao giữ được chút hương nồng
Men tinh vừa đượm đâm chồi nụ
Hạnh phúc theo nhau tựa sóng sông
Quấn quýt đôi tay môi gắn chặt
Phừng phừn hai má bé thêm hồng
Cầu trời hai đứa đừng thay đổi
Để mãi hoa lòng tránh bão giông
LDK
ẤM ÁP TRONG NGÀY ĐÔNG
Giwax thu mà ngỡ đã vào đông
Chuyền tay chén rượu thoảng hơi nồng
Ngoài sân mai sớm đâm chồi nụ
Dưới bến đò trưa tấp mé sông
Lò sưởi bập bùng cho mắt sáng
Tình yêu tha thiết để môi hồng
Đàn chim sẻ nhỏ về trên núi
Ríu rít từng ngày không bão giông
Sông Thu
THẦM TRÁCH
Đâu còn tấp nập đón người đông
Hụt hẫng tim em thỏa mặn nồng
Nửa buổi trông chờ thuyền rẽ sóng
Bao ngày cách biệt bậu sang sông !
Ngập ngừng tỏ dạ mơ duyên thắm
E ngại biên thư kết chỉ hồng
Thầm trách khi xưa mình quá dại !
Khiến lòng tựa thể lắm mưa giông !
Như Thu
THANH THẢN
Nhìn đọt chồi non giữa giá đông
Thương đời sức sống vẫn vương nồng
Cảnh đời lạc thú tình sương gió
Cây cối sung xanh mộng núi sông
Chim chóc bừng ca hòa nhạc điệu
Trời mây rực tỏa rộn xuân hồng
Người thiền tự tại lòng thanh thản
Tâm trú vô thường mặc bão giông
Hải Rừng
BÃO GIÔNG
Bấc dạo trao buồn sẻ tránh đông
Hôm nay nắng sớm dẫu không nồng
Lang thang bến hẹn nhìn con sóng
Tha thiết duyên vời ghé bãi sông
Hơi ấm người ban dòng lấp lánh
Niềm vui bạn gửi má tươi hồng
Trưa qua chiều tới rồi . . sao nhỉ !
Mây tạnh trời quang dạ bão giông
Trần Như Tùng
THỦ PHẬN
Cơ hàn thường ở với mùa đông
Nào ước mong chi được ấm nồng
Cám cảnh khàn hơi kêu giữa bãi
Thương người khản giọng gọi bên sông
Cũng vì chưa biết nhìn tiền bạc
Nên chẳng mấy trông thấy thiệp hồng
Thời tiết xoay vần trong vũ trụ
Quen rồi thủ phận ngại chi giông
Như Thị
LỬA TÌNH
Lá vàng trút hết mới vào đông
Mà lửa tình khơi đã đượm nồng
Rượu tẻ rót hoài mơ tới bến
Sáo buồn giam mãi ước sang sông
Nao nao tóc xõa làn mây trắng
Rạo rực eo căng dải lụa hồng
Một buổi trưa dồn vang tiếng pháo
Như là sấm dội giữa ngày giông
Phan Tự Trị
CẢNH ĐÔNG ST Lambert
Phất phơ bông tuyết lạc chiều đông
Cây cỏ bâo che ủ chút nồng
Ngợp phủ nơi đây mầu xám nhạt
Đắm chìm đau đó ánh quang hồng
Bộ hành vẫn sợ dầm mưa gió
Lữ khách còn e lội bão giông
Nào thấy du thuyền trên bén vắng ?
Mảng băng mỏng mảnh nổi đầy sông
Thanh Hòa
BUỒN ĐÔNG
Rì rào gió réo buổi chiều đông
Tê tái miền yêu giấc chẳng nồng
Khách lữ hành trình về quan trọ
Ngư ông gác mái bỏ dòng sông
Người đi khép lại màu tri kỷ
Kẻ đợi hằng mong ngọn lửa nồng
Amr đạm cung sầu gieo hạt nhớ
Trời đà không thuận nổi cơn giông
Liêu Đình Tự
TÁI NGỘ
Bao năm gặp lại giữa mùa đông
Nghĩa cũ tình xưa vẫn mặn nồng
Rượu rót trà pha ôn kỷ niệm
Vai kề sánh bước dọc ven sông
Chia tay ngày ấy trời u ám
Tái ngộ hôm nay le lói hồng
Quê mẹ đành xa sầu đứt ruột
Xứ người tạm lánh hết cơn giông
Tâm Trung Nguyễn Văn Đắc
Các bài họa
KHẨN CẦU
Giữa thu mà nhớ đã vào đông
Lạnh khiến đôi ta thêm mặn nồng
Nhớ lúc quen nhau ngoài bến vắng
Rồi khi hò hẹn tại bờ sông
Then thùa anh tỏ lời chân chất
Rúng rẩy em trao nhánh phượng hồng
Hoa đỏ dường như môi bậu đỏ
Cầu trời khấn phật chớ mưa giông
Thục Nguyên
MỘT CHÚT TÌNH CON
Cám nỗi mai vàng nở trước đông
Mong sao giữ được chút hương nồng
Men tinh vừa đượm đâm chồi nụ
Hạnh phúc theo nhau tựa sóng sông
Quấn quýt đôi tay môi gắn chặt
Phừng phừn hai má bé thêm hồng
Cầu trời hai đứa đừng thay đổi
Để mãi hoa lòng tránh bão giông
LDK
ẤM ÁP TRONG NGÀY ĐÔNG
Giwax thu mà ngỡ đã vào đông
Chuyền tay chén rượu thoảng hơi nồng
Ngoài sân mai sớm đâm chồi nụ
Dưới bến đò trưa tấp mé sông
Lò sưởi bập bùng cho mắt sáng
Tình yêu tha thiết để môi hồng
Đàn chim sẻ nhỏ về trên núi
Ríu rít từng ngày không bão giông
Sông Thu
THẦM TRÁCH
Đâu còn tấp nập đón người đông
Hụt hẫng tim em thỏa mặn nồng
Nửa buổi trông chờ thuyền rẽ sóng
Bao ngày cách biệt bậu sang sông !
Ngập ngừng tỏ dạ mơ duyên thắm
E ngại biên thư kết chỉ hồng
Thầm trách khi xưa mình quá dại !
Khiến lòng tựa thể lắm mưa giông !
Như Thu
THANH THẢN
Nhìn đọt chồi non giữa giá đông
Thương đời sức sống vẫn vương nồng
Cảnh đời lạc thú tình sương gió
Cây cối sung xanh mộng núi sông
Chim chóc bừng ca hòa nhạc điệu
Trời mây rực tỏa rộn xuân hồng
Người thiền tự tại lòng thanh thản
Tâm trú vô thường mặc bão giông
Hải Rừng
BÃO GIÔNG
Bấc dạo trao buồn sẻ tránh đông
Hôm nay nắng sớm dẫu không nồng
Lang thang bến hẹn nhìn con sóng
Tha thiết duyên vời ghé bãi sông
Hơi ấm người ban dòng lấp lánh
Niềm vui bạn gửi má tươi hồng
Trưa qua chiều tới rồi . . sao nhỉ !
Mây tạnh trời quang dạ bão giông
Trần Như Tùng
THỦ PHẬN
Cơ hàn thường ở với mùa đông
Nào ước mong chi được ấm nồng
Cám cảnh khàn hơi kêu giữa bãi
Thương người khản giọng gọi bên sông
Cũng vì chưa biết nhìn tiền bạc
Nên chẳng mấy trông thấy thiệp hồng
Thời tiết xoay vần trong vũ trụ
Quen rồi thủ phận ngại chi giông
Như Thị
LỬA TÌNH
Lá vàng trút hết mới vào đông
Mà lửa tình khơi đã đượm nồng
Rượu tẻ rót hoài mơ tới bến
Sáo buồn giam mãi ước sang sông
Nao nao tóc xõa làn mây trắng
Rạo rực eo căng dải lụa hồng
Một buổi trưa dồn vang tiếng pháo
Như là sấm dội giữa ngày giông
Phan Tự Trị
CẢNH ĐÔNG ST Lambert
Phất phơ bông tuyết lạc chiều đông
Cây cỏ bâo che ủ chút nồng
Ngợp phủ nơi đây mầu xám nhạt
Đắm chìm đau đó ánh quang hồng
Bộ hành vẫn sợ dầm mưa gió
Lữ khách còn e lội bão giông
Nào thấy du thuyền trên bén vắng ?
Mảng băng mỏng mảnh nổi đầy sông
Thanh Hòa
BUỒN ĐÔNG
Rì rào gió réo buổi chiều đông
Tê tái miền yêu giấc chẳng nồng
Khách lữ hành trình về quan trọ
Ngư ông gác mái bỏ dòng sông
Người đi khép lại màu tri kỷ
Kẻ đợi hằng mong ngọn lửa nồng
Amr đạm cung sầu gieo hạt nhớ
Trời đà không thuận nổi cơn giông
Liêu Đình Tự
TÁI NGỘ
Bao năm gặp lại giữa mùa đông
Nghĩa cũ tình xưa vẫn mặn nồng
Rượu rót trà pha ôn kỷ niệm
Vai kề sánh bước dọc ven sông
Chia tay ngày ấy trời u ám
Tái ngộ hôm nay le lói hồng
Quê mẹ đành xa sầu đứt ruột
Xứ người tạm lánh hết cơn giông
Tâm Trung Nguyễn Văn Đắc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét