BUỒN VƯƠNG
Cứ nghĩ buồn vương thẹn gió trăng
Một thời tủi hổ có gì bằng !
Chôn vùi mộng cũ đen duyên phận
Khỏa lấp tình xưa trắng dải băng
Cánh nhạn quay cuông trong bão tố
Con thuyền chao đảo giữa sông hằng
Ngày mai nếu phải thân co quạnh
Trồng tiếp cây si trước ngõ chăng ?
Phạm Kim Lợi
Bài xướng
GỬI NGƯỜI TRI KỶ
Xa người chửa cạn nửa tuần trăng
Nỗi nhớ càn khôn dễ sánh bằng
Bút tủi lòng se cùng ngọn thỏ
Đêm buồn mộng lạnh với sao băng
Khơi tình vận mới hồn say mãi
Trỗi phím đàn xưa khúc diệu hằng
Gửi bức tiên hoa về viễn xứ
Ai còn tri kỷ thấu cho chăng ?
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét