Chào mừng Quý vị và các bạn đã đến với trang thơ PHẠM KIM LỢI!

Thứ Sáu, 8 tháng 9, 2017

Là Qủa Gì ? ( xướng ) / ( họa đáp ) Các Thi Hưu


LÀ QUẢ GÌ ?
Nhẵn nhụi thân tròn chẳng có lông
Sinh ra  lăn lóc ở ngoài đồng
Ngắm xem một lượt thì xanh vỏ
Cắt bỏ hai bên lại đỏ lòng
Thiết tiệc mâm bàn ngồi chệm chễ
Làm quà bọn trẻ chạy long tong
Ngày hè nóng nực ăn ngon miệng
Hỏi  bạn quả gì có biết không ?

Phạm Kim Lợi

Các bài họa

DƯA HẤU


Thân hình bầu dục chẳng còn lông 
Như lợn con no ngủ giữa đồng
Ruột đỏ ngọt ngon ngờ mấy dạ
Vỏ xanh loang lổ tưởng hai lòng
Phơi trần chàng kiếm trông mồn một
Núp bụi em tìm biết tỏng tong
Nắng cháy trưa hè càng mát lịm
Rợp trời dưa hấu thiệt vui không?

Phan Tự Trí

CHÍNH LÀ EM…

Láng  lụi trời sinh chẳng sợi lông
Chôn nhau, cắt rốn chốn nương đồng
Rõ là tròn ục còn xanh vỏ
Nhưng lại ngon thơm đến thắm lòng
Trưa nắng thỏa mồm khen rối rít
Ngày hè mát ruột sướng tê tong
An Tiêm thuở trước  đà nên nghiệp
Dưa Hấu hiến mình, anh thích không?

CAO BỒI GIÀ

06-09-2017


QUẢ ẤY CHÍNH LÀ...

To tròn như thể trái ban lông (*)
Lểnh khểnh nằm phơi khắp cánh đồng
Xanh biếc vỏ ngoài, da láng lẩy
Đỏ hồng ruột giữa, nước tong tong
Dâng thờ cúng Tổ, vui tròn Tết
Giải khát mời nhau, mát cả lòng
Quả quí ngày Xuân nào thiếu được
Ấy là DƯA HẤU, đúng hay không ?

(*) Ballon = quả bóng

Sông Thu


CHÀNG MAI « HẨU QUÁ »

Mang tiếng dây dưa với chút lông
Lê la quả nhẵn rải nương đồng.
Vỏ xanh ruột đỏ hơi cao lượng
Vị ngọt hạt đen thật tốt lòng.
Cái Khát ,một khoanh đưa đến vội
Cùng Nồng ,hai quái biến đi tong.
Chàng Mai « hẩu quá » xưa truyền lại
Tên gọi ,quên rồi đáng đánh không !

Trần Như Tùng












Thứ Năm, 7 tháng 9, 2017

Sắc Cầu Vồng ( họa ) /( xướng ) Trương Văn Lũy


SẮC CẦU VỒNG

Bảy sắc cầu vồng sợi chỉ thêu
Vắt ngang triền núi giữa trời chiều
Quê hương thiên họa vàng đồng lúa
Xứ sở mây tô tím  rẫy điều
Có phải tình xa càng muốn nhớ
Hay là nghĩa nặng lại  thêm yêu
Sau mưa có lẽ muôn màu sắc
Cây  trái con người cũng đổi nhiều
Phạm Kim Lợi

Bài xướng

TA VỚI QUÊ HƯƠNG

Chiếc nón Quê Hương ai dệt thêu!
Che sương trăng xót nắng muôn chiều,
Chập chờn thế sự qua bao bận,
Lưu luyến tình đời đã lắm điều,
Đêm mộng anh em bừng quý mến,
Ngày dài chú bác nhớ thương yêu,
Lợi danh đông giá vòm hư ảo,
Ta với Quê Hương chẳng nói nhiều!
Trương Văn Luỷ

Bút Trải Tứ Thơ ( họa ) /( xướng ) Như Thị


BÚT TRẢI TỨ THƠ 
Bút trải lòng này với tứ thơ
Trọn đời cầm bút vẹn tình thơ
Đừng nên mực cạn mà hoen bút
Chớ để bút tòe chỉ nhạt thơ
Không bút làm ta sầu giấc mộng
Có người cầm  bút ố trang thơ !
Giao hòa bút gợi câu nhân ái
Mặn đắng chi hoài bút với  thơ
Phạm Kim Lợi

Bài xướng

BÚT THƠ
“Song điệp độc vận”
Uốn bút hẹp hòi chỉ tội thơ

Xin đừng bút chiến cạn nguồn thơ
Đã trao đằm thắm nơi tình bút
Nên nhận dịu dàng bút nghĩa thơ
Nhã nhặn câu hòa gìn ngọn bút
Ân cần bút nhập giữ vần thơ
Chi bằng cầm bút vờn thanh thản
Mặc kệ bút người vạch áo thơ

Như Thị

Chủ Nhật, 3 tháng 9, 2017

Một Cánh Thư ( họa) / ( xướng ) Cao Bồi già


MỘT CÁNH THƯ
Gửi nhạn chuyển dùm một cánh thư
Người nơi viễn xứ mãi . . cho dù . .
Ram ran triền núi đàn chim hót
Xào xạc ven đường  ngọn gió vu
Vẫn nhớ niềm xưa khi nắng nhạt
Hằng thương mộng cũ buổi sương mù
Nhân tình thưở trước nguyền vay trả
Cứ cợt chi hoài thế hỡi thu

Phạm Kim Lợi

Bài xướng
ƠI THU

Hiu hiu quạnh vắng buổi chiều thư
Lơ lửng mây  bay tựa cánh dù
Trời thẳm, diều vươn cao tít tắp
Đồng xanh, tiêu réo khéo vi vu
Hồn  ru vời vợi chùm hoa nắng
Mắt ngước xa xăm cánh nhạn mù
Bỗng nhớ vọng hoài năm tháng cũ
Thu ơi lòng nuối lắm ,ơi thu!
CAO BỒI GIÀ

     

Thứ Bảy, 2 tháng 9, 2017

Nhớ Thương ( họa ) /( xướng ) Như Thị





NHỚ THƯƠNG
Thỏ  lặn,  ác  tà quẵn nhớ thương
Giọt châu nóng hổi những canh trường
Nấm mồ thân mẫu lơi triền cỏ
Ngọn nến đài hoa lả gió sương
Cám nghĩa sinh thành chưa kịp trả
Để tình cúc dục mãi còn vương
Cửu tuyền tĩnh lặng người an giấc
Lão bệnh tử quy hóa lẽ thường

Phạm Kim Lợi


VÔ THƯỜNG
“NĐT”

Xa hè bỏ lại nỗi sầu thương
Cõng dấu vàng thu trải đoạn trường
Đã ngái cơn lào hâm dải nguyệt

Nên gần ngọn bấc tẩm đài sươngLời ru Mẹ mãi buồn nhung nhớ
Giọng kể Cha còn tủi vấn vương
Khắc khoải ngồi ôm mùa giã biệt
Trầm tư thẩm thấu cuộc vô thường
Như Thị