Chào mừng Quý vị và các bạn đã đến với trang thơ PHẠM KIM LỢI!

Thứ Sáu, 31 tháng 3, 2017

Cao, Lĩnh xưa- nay ( xướng ) / ( họa ) Các Thi Hữu

CAO LĨNH XƯA-NAY

Nhớ lại lời xưa thật đắng cay
"Cơm đêm hai bữa, chẳng cơm ngày"
Thân hình tiều tũy đành đen mặt
Cuộc sống cơ hàn chịu trắng tay
Lúa đỏ đồng khô vì nắng cháy
Chè xanh núi thẳm bị sương đày
Câu ca thưở trước nghe ai oán
Cao Lĩnh bây chừ đã đổi thay

Phạm Kim Lợi:

Các bài họa:


 SƯỚNG VUI

Cuộc đời ngày ấy thật chua cay
Hai bận cơm đêm chẳng có ngày
Đào xới vun trồng luôn bận rộn
Cày bừa hái lượm chẳng ngơi tay
Cái nghèo khát mặc luôn đeo đẳng
Cái khổ đói ăn mãi đọa đày
Có Đảng, Bác Hồ luôn chỉ lối
Nhân dân Cao Lĩnh sướng vui thay

Nguyễn Văn Lan

NHỚ QUÊ XƯA

Quê nghèo nghĩ lại mắt còn cay
Cái đói hoài đeo nặng tháng ngày
Buổi sớm con lùa ngô xuống bụng
Cơm chiều mẹ dúi sắn vào tay
Giêng hai suốt kiếp dù tần tảo
Thất bát quanh năm vẫn đọa đày
Khép giấc mơ xưa trời đã sáng
Xa gần tiếng hát rộn ràng thay.

Nguyễn Gia Khanh

QUÊ HƯƠNG ĐỔI MỚI

Qua rồi cái thuở nếm mùi cay
Gạo độn khoai lang sống những ngày
Năm tháng chuyên cần nào đủ sống
Mùa màng hớt hả cũng buông tay
Nắng mưa lam lũ như tù ngục
Sương gió cần lao tựa đọa đày
Ngắm cảnh đương thời mà khoái dạ
Lòng này cảm thấy thật vui thay.

Liêu Đình Tự

CAO LĨNH XƯA-NAY
 (thơ hoa gửi Phạm Kim Lợi)

Chưa ai dám nói đắng và cay
Tiếng hát ngợi ca những tháng ngày..*
Nước mắt mồ hôi công sức đổ
Chè buôn củi bán bạc trao  tay
Đại ngàn tre nứa cây chen chúc
Đồi trọc sim mua nắng đọa đày
Thấy cảnh xưa nay đà đổi khác
Trở về quê cũ thấy buồn thay !

                         Minh Huy


CAO LĨNH THÂN YÊU

Nhớ cảnh làng xưa mắt lại cay
Đời no một bữa đói mươi ngày
Đào mài móc củ dày da bụng
Gánh mướn cày thuê héo bắp tay.
Chịu đựng lo cho con cháu khá
Cần cù thoát khỏi áo cơm đày.
Hồi xuân vươn tới cùng dân nước
Cao Lĩnh thân yêu hạnh phúc thay !

Trần Như Tùng




XA GẦN ĐỔI MỚI

Sao không ăn ớt thế mà cay?
Tuổi nhỏ lao đao nhớ những ngày.
Chợt tỉnh cơn mơ teo tóp bụng
Tìm hoài giấc mộng trắng bàn tay
Quanh năm vất vả đời lăn lộn
Suốt tháng gieo neo sống đọa đày
Ao ước buồn xưa nay khép lại
Xa gần đổi mới dạ vui thay.

Huy Phương




QUÊ MÌNH


Ca dao truyền lại thấy mà cay
Đời sống năm xưa khổ lắm thay
Sáng sớm lên rừng như chạy nạn
Chiều về xuống núi tựa đi đày
Đông qua mưa rét đau da thịt
Hạ đến gió nồng rát chân tay
Thuở trước quê mình buồn vậy đó
Giờ đây đang đổi mới từng ngày





Phạm Kim Tiệm



Tào Lao Nước Chát ( họa ) / ( xướng ) Minh Huy

TÀO LAO NƯỚC CHÁT

Tí tách đầu hiên tiếng giọt phùn
Đường làng đổ nhựa chẳng còn trơn
Vàng  hoe trước cữa dò lan mới . .
Xanh mướt sau vườn luống cải non
Thịt lợn nào ham ưa nhút hũ
Rượu  quê  nỏ thích chuộng bia lon
Tào lao nước chát ngày vài ấm
Mỗi việc  trong nhà kệ vợ con

Phạm Kim Lợi

Bài xướng

CẢNH MƯA XUÂN
 
Thanh minh lấm tấm hạt mưa phùn
Đường đất như bôi lớp mỡ trơn
Trên dậu chích chòe đuôi tím thẫm
Trong vườn rau cải lá xanh non
Sẵn mồi sẵn rượu chung vài chén
Vui bạn vui bầu uống mấy lon
Bên ấm chè xanh vừa mới nấu
Mấy bà ngồi tán chuyện chồng con
 

                         Minh Huy

Thứ Tư, 29 tháng 3, 2017

ƯỚC, NGON Ơ ! ( họa ) / ( xướng ) Nữ Sỹ Hà Thành

ƯỚC - NGON Ơ !

Chín mươi năm lẻ, ước - ngon ơ !
Nửa gánh tương tư chẳng dám hờ
Một cuộc tình trao hai bến mộng
Đôi bên duyên kết một đường tơ
Mười rằm nước xuống đây câu cá
Mười sáu trăng treo đó thả dờ
Ba tám năm trời sinh bốn đứa
Tuổi non bảy chục vãn ham thơ

Phạm Kim Lợi

Bài xướng

NHẮN KHÁCH VIỄN PHƯƠNG

Trăm năm duyên nợ chuyện thờ ơ
Bến nước mười hai luống hững hờ
Sáu nút tuyết phơ đôi mái tóc
Tám dây liễu rũ nửa mành tơ
Bốn bề cố quốc quyên năn nỉ
Một giấc hương quan bướm dật dờ
Ba bảy mai vừa xuân chín chục
Muôn ngàn xin đợi khách làng thơ

Hà Thành Nữ Sĩ

(Báo Phụ Nữ Tân Văn - Saigon  1931)

Một Con Người ( họa ) / ( xướng ) Như Thị



MỘT CON NGƯỜI

Cỏ xót xa đưa dạ rối bời
Bay đi thầm lặng một con người
Vườn xưa để bốn mùa thay lá
Biển  nhớ cho sông được tắm đời
Còn mãi tìm nhau tình mộng hỡi
Đã lâu chìm dưới giọt mưa ơi
Hôm nay thức dậy, hoa buồn lắm
Hãy khóc đi em, hạ trắng rồi

Phạm Kim Lợi 

CÁNH VẠC BAY RỒI
             "Đường Thi và lời nhạc TRỊNH"

              PHÚC ÂM BUỒN, Cũng đã tơi bời
              GIỌT LỆ THIÊN THU,THƯƠNG MỘT NGƯỜI
              TÌNH NHỚ, NGUYỆT CA soi CÁT BỤI
              TÌNH XA, BIỂN NHỚ tụng cây đời
              RA ĐỒNG GIỮA NGỌ quê hương hỡi
              ĐẠI BÁC RU ĐÊM thành phố ơi !
              NGHE TIẾNG MUÔN TRÙNG kêu HẠ TRẮNG
              Công Sơn, NHƯ CÁNH VẠC BAY rồi …!                  

Như Thị
Chữ IN là tựa những bài ca của TCS


Thứ Ba, 28 tháng 3, 2017


SÁO SANG SÔNG

Người đi biệt xứ nhớ ta không ?
Hoa gạo giờ đây lại rực hồng
Mái tóc thưở nào em đứng chải
Bông hoa ngày nọ bậu ngồi trông
Xe chờ đón bạn . . hương tình nhạt
Pháo nổ đưa môi . . chén rượu nồng
Giotj lệ cay xè từ buổi ấy
Thế là con sáo đã sang sông

Phạm Kim Lợi



Bài xướng


TÌNH TRONG NẮNG HẠ

Vạt nắng ban chiều phủ bến sông
Mùi hoa phảng phất tỏa hương nồng
Bao mùa lá đổ thầm chờ đợi
Mấy thuở trăng chìm lặng ngóng trông
Những lúc đau buồn cay mắt lệ
Rồi khi khốn khổ nhạt môi hồng
Ôm hoài kỷ niệm hằng lưu luyến 
Để nỗi u sầu một khoảng không..

LienNguyen 23/03/2017

Thứ Hai, 27 tháng 3, 2017

Tơ Lòng Phai Nhạt ( họa ) / ( xướng ) Liêu Đình Tự

TƠ LÒNG PHAI NHẠT

Trách kẻ vô tình cứ hững hờ
Ra đi giữa buổi trắng hoa mơ
Vì sao đằng ấy sai lời hẹn
Nỡ để thuyền đây lạc bến bờ
Nốt nhạc chùng dây sao giả bộ
Đường duyên nhầm bước cứ làm ngơ
Tơ lòng đã rối nay ai gỡ
Dặm khách tương tư phủ bụi mờ.


Phạm Kim Lợi


Bài xướng

TÌNH PHAI

Lần trang nhật ký mối duyên hờ
Trải mộng ngược dòng những ước mơ

Thuyền vẫn luyến lưu khao khát bến

Tình hoài trăn trở xuyến xao bờ

Vần thơ khép lại niềm cô tịch

Kí ức dội về luống ngẩn ngơ

Kỉ vật một thời từng ấp ủ

Lòng sao mãi nhớ chẳng phai mờ


Liêu Đình Tự

Thứ Sáu, 24 tháng 3, 2017

Thăm Cao Huynh ( xướng ) / ( họa ) Các Th Hữu



THĂM CAO HUYNH

Được biết Cao huynh ốm mấy lâu
Hỏi còn có sổ mũi, đau đầu ?
Thương về bằng hữu thường sờ trán
Nhớ  đến  tao đàn lại  nhổ râu 
Gia quyến tìm mua gà nấu cháo
"Đốc tờ" bảo uống thuốc xoa dầu
Đường Thi Quán đợi người nâng bút
Sức khoẻ khôn lường biết tránh đâu

Phạm Kim Lợi

Các bài họa



GỬI LÒNG

Thi đàn vắng bạn chửa bao lâu
Đã ngán vò tai với bứt đầu
Cứ tưởng xanh chàm nào vẽ mặt
Không ngờ bạo bệnh dám khều râu
Thuyền thơ vẫn đợi người cầm lái
Lửa mộng còn mong kẻ rót dầu
Ước gánh đau cùng chia sớt được
Vai này cũng chẳng ngại ngần đâu.

Nguyễn Gia Khanh




HỎI THĂM



Mấy tuần im lặng cũng hơi lâu
Chẳng lẽ ho hen lại nhức đầu ?
Thi hữu trông chờ lo nẫu ruột
Bạn hiền ngóng đợi đến phờ râu !
Bệnh nhân ao ước mong ra viện
Bác sĩ khuyên lơn gắng giảm dầu
Hãy nhớ về nhà nên tĩnh dưỡng 
Từ từ xướng họa gấp chi đâu!
Như Thu

 VƯỜN THƠ LẠI NGÁT
Cuộc đời toan tính kế dài lâu
Chi sá vài ba chuyện nặng đầu:
Xứ bắc cải ngồng chưa trổ hạt...
Bên đoài ngô lép đã phơi râu…
Mong người tựa nghé còn ham cỏ
Ước bạn như bơm chẳng ngợp dầu.
Vài bữa thuốc thang cho khỏi bệnh
Vườn thơ lại ngát có gì đâu.

Phan Tự Trí

CHỜ TIN BẠN 

Bạn vắng lần này sao quá lâu
Là do cảm cúm khiến rêm đầu ?
Hay vì khói bụi làm đau họng ?
Hoặc bởi lửa trời liếm quéo râu ?
Thi quán lặng im khi vắng chủ
Cổng thơ khép chặt đến khô dầu
Tao đàn mong ngóng chờ tin tức
Bài xướng Cao Bồi đang ở đâu ?
Sông Thu



THĂM HỎI CBG

Cao bồi ngã ngựa cũng hơi lâu
Thương tích ra sao có chợt đầu?
Nằm viện nghỉ ngơi chờ mát trán
Bạn bè han hỏi đợi phờ râu
Thi nhân gát bút buồn ngơ ngẩn
Tài tử yêu thơ ngại dãi dầu
Thong thả về nhà cần tĩnh dưỡng
Khoẻ rồi gõ máy có sao đâu!
THIÊN HẬU

  CHẲNG VỘI ĐÂU
Đói bụng vài hôm cảm thấy lâu
Lăng xăng ra QUÁN mở mang đầu.
Ngẩn ngơ cửa khép sao yên dạ
Ùng ục bụng cồn muốn rụng râu.
Ngó trộm , dịu dàng y sĩ khách
Bay nồng , ngan ngát bảo tâm dầu.
Vang mình “Chúa luật” đang hồi phục
Thơ họa mang về chẳng vội đâu !
Trần Như Tùng

TRÁCH CHƠI !
CAO BỒI thì có ngán gì đâu?
Hà tất cỏn con chuyện nhức đầu
Nắng quái thành đô dù bạc tóc
Bụi cuồng phố thị dẫu hoen râu
Thờ ơ nở để nghiên khô mực
Hờ hững chi cho bấc cạn dầu
Đường Qúan then cài im lặng qúa
Lòng nào khiến bạn phải chờ lâu?
Thy Lệ Trang

LỜI THĂM HỎI

Mãi  đợi chờ tin cũng đã lâu
Vẫn chưa tường tận được đuôi đầu
Cao huynh vắng mặt băn khoăn bạn
Sức khỏe đang hồi khắc khoải râu
Nhỡ cuộc tang bồng xin thỏa chuyến
Còn cơn ốm bệnh cứ bôi dầu
Đâu đay sương khói mờ nhân ảnh*
Nhưng nghĩa tình hoài chẳng nhạt đâu

Lý  Đức  Quỳnh


*Mượn thơ Hàn Mặc Tử:Ở đây sương khói mờ nhân ảnh.

Thăm bạn CBG

Nắng nôi phỏng có lạ chi đâu

Lão bối làm sao rức cái đầu ?

Rồng tía nào cho chim cưỡi cổ
Mèo Xiêm lại để chuột vuốt râu?
Tay cừ,chướng mã còn thuần phục
Gan bự,cuồng phong chả dễ dầu !
Nói vậy nhưng mà không phải vậy
Mong người thoát hiểm,khỏi chờ lâu!

Thanh Hòa

CẢM TẠ CÁC THI HỮU

Quả tình Cao mỗ bệnh hơi lâu
Thân xác tuy đau , vẫn tỉnh đầu
Dăm bữa thôi mà phơ cả tóc
Vài hôm ấy cũng rụng luôn râu
Phen này khá nặng, nên no thuốc
Lúc trước không sao, chỉ xức dầu
May mắn bây giờ  chừng khỏe lại
Lại cười ha hả, có gì đâu!
CAO BỒI GIÀ

26-03-2017